About

Kí ức

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012


Đêm cuối tuần. mưa lạnh. Rả rích. Rả rích. Từng hạt mưa từ tốn trút xuống nền đường. Ánh đèn cao áp nằm im lìm phía cuối con phố vẫn kiên nhẫn chiếu sáng mờ ảo xuống một khoảng trống con con, ở nơi chốn quen thuộc anh thường hay lui về. anh  lặng nhìn từng vệt nước loang loáng nặng nề kéo lê những dòng suy tư trong đêm mưa dài ẩm ướt. Quá khứ và hiện tại đan xen lẫn lộn trong một khoảng không gian nhuốm màu đơn lạnh…
Một vài lần như vậy, tôi chạm phải kí ức. Nhiều khi anh  tự hỏi: Những kí ức ấy trở về để giãi bày với anh  điều gì? Để buộc anh thừa nhận rằng chúng vẫn đang tồn tại? Hay là để khiến anh càng thêm lạc lõng giữa khung trời vốn dĩ đã quá ủ dột? Có khi anh  cố gắng sắp xếp lại từng mảnh kí ức rời rạc. Càng cố gắng thì mọi thứ của ngày hôm qua trở nên lạ lẫm như thể là nó chưa từng xảy ra. Cũng có lúc kí ức trở nên thân quen và hiện thực đếm mức anh có thể xé toạc hiện tại ra để nhào đến và túm chặt mọi thứ mà giữ khư khư cho riêng mình.
Đó là những mảnh vụn rời rạc mà trí nhớ anh  có thể gom góp lại giữa bao nhiêu nhịp điệu thăng trầm của cuộc sống. Có thời khắc xuất hiện rồi biến mất, nó lặng lẽ trôi qua mà không để trí nhớ kịp lưu giữ lại những trải nghiệm, những phân tích, những thay đổi trong cuộc đời của chính anh . Ngày qua ngày, kí ức chất chồng lên kí ức.  mùa Đông đã ùa về, sao  tôi   vẫn còn thấy lạ lẫm quá. Lẽ nào vì em đã đi xa. Thành phố của chúng mình, hoa sữa đang cất lời của gió. Từng đợt quyện đặc, nồng nàn. Mùa đông đến rồi đó em, lối  anh   về như quạnh vắng hơn trong cơn nắng hanh vàng.
Thế rồi trong ngăn kí ức của mình anh  ,  lại ngậm ngùi nhẩm tính từng giờ, từng ngày xa em. Đôi khi, chúng ta vẫn phải sống xa nhau giữa thành phố này, vậy mà khi em đặt chân tới một phương trời lạ anh vẫn phải vẫy vùng giữa biển trời cô đơn chất ngất.
Em ở phương ấy có còn thao thức như anh? Có lắng nghe từng giọt buồn tan chảy, lặng lẽ đóng băng và giã biệt bóng đêm. Ngay cả những giọt nước mắt cũng ngấm vào sâu thẳm làm cuộc hồi sinh trong mặn chát men tình.
Nơi chốn anh ngồi, gió mùa vẫn da diết như hơn mười năm về trước, vẫn âm thầm chở che bao vết dấu của đời lá vàng phai - thời quá vãng trên cành đã tưng bừng sức sống…
Anh đã yêu ai trong tê tái tâm hồn? Đã nhớ ai trong bạt ngàn mưa nắng? Đã thương ai trong quạnh quẽ tháng ngày?… Để rồi khi hình bóng em về qua đây, chẳng có lời nào cất lên cho nỗi nhớ. Đơn giản thôi em, tình yêu và nỗi nhớ trong anh đã điềm nhiên hòa trong huyết mạch.
Đêm lạnh. Điều anh khát khao giản dị biết bao nhiêu. Giá có thể được đan những ngón tay em vào tay anh và cũng nhau bước đi trên phố, thỉnh thoảng dừng lại, gỡ giùm em những sợi tóc vướng vào nhau bởi gió. Ước mơ nho nhỏ thôi gợi lại trong anh một thời mơ mộng đã qua đi. Ngày ấy, chúng ta đã chẳng kịp làm nên kỉ niệm gần kề.
Một ngày kia, kỉ niệm biết đâu như những lá vàng, chẳng còn xao động bước chân em nữa… em hãy nhớ, anh vẫn chờ đợi nhé! Anh chờ em trong tháng ngày lê thê, trong những đêm dài tê buốt. Chỉ mình anh biết, tình yêu của em quan trọng biết nhường nào…
Vào mỗi khúc quanh, mỗi khoảng lặng của cuộc sống, anh  tua đi tua lại kí ức như một cuốn phim quay chậm, không theo bất kì một trật tự logic nào. Không cần đoạn mở đầu, cao trào rồi kết thúc. Tất cả chỉ đơn thuần là những đợt sáng lóe lên từ trong bóng tối xa xăm, để những nhận thức ở hiện tại chộp được, để bình thản và để chìm đắm cho riêng mình. Tôi gõ nhịp lòng tôi để kí ức trong tôi trở về theo cách truyền thống như vậy.
Có những nơi anh  đã đi qua, những con người anh  đã gặp, nhưng kí ức về nơi ấy, về con người ấy, khoảng trời ấy… Có những thứ đã không còn thuộc về mình nữa… anh  bối rối.

Share this article :

5 nhận xét:

  1. Tem zang đê.chủ nhà nì lúc nào cũng tâm dự ước ác ,nếu như k biết và quen thía nào cũng cho đây là một nàng ,chứ hok fai một chàng

    Trả lờiXóa
  2. heee cam on chi gai nhieu nang hay chang hem quan trong quan trong la nghi seo viet zay hee

    Trả lờiXóa
  3. Chào Mưa nhé, chúc buổi sáng vui vẻ. blog của mưa đẹp quá...
    Mà thấy Mưa vừa chia sẻ bài viết mới tớ sang chẳng thấy đâu là sao vậy???vẫn còn đang sắp sếp nhà hử????khộ nhị

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cam on anh da ghe tham heeee em den voi blogspot muon hon moi nguoi nen dang ngam cuu cai theme no nhu the nao thoi

      chuc anh luon vui ve nhe khi neo em tan gia roi chung ta cung dap phsa nhe anh heee tu nay dec them ngo toi thang yahoo nua

      Xóa

Danh sách Blog của Tôi

  • Bao năm rồi.... - Bao năm rồi.. Người có lại lối xưa Rong rêu phủ Lối nhỏ con đường về phố cũ Cây bằng lăng giờ có còn đơm nụ..?! Tím góc trời hoang hoải giấc mơ xưa....
    6 tháng trước
  • LẢM NHẢM - [image: Griet] Mình mệt muốn xỉu Nhưng mà mẹ biểu Kiếm người để yêu Kiếm đứa để chiều Trời ơi! Mình chịu! Có mệt bao nhiêu Chỉ xin một điều Mẹ ơi đ...
    2 năm trước
  • "Đốt chút lá khô riêng mình em thôi" - Tôi đốt những mảnh lá khô rơi ngang đời. Thả tàn tro về trời. Hóa giải những niềm đau... ------------------------------------------ *23h58* Tôi nhìn lại...
    7 năm trước
  • NHỚ MẸ - NHỚ MẸ Mười hai tới ngày tết những người Mẹ Con thấy buồn khi mình ở nơi xa Thấy người ta xúm xích vui tặng quà Bên góc nhỏ,con lau nha...
    11 năm trước
 
Support : Creating Website | Johny Template | Mas Template
Copyright © 2011. cơn mưa rào - All Rights Reserved
Template Created by Creating Website Inspired by Sportapolis Shape5.com
Proudly powered by Blogger