About

qua một đêm thức trắng

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012


20:41 29 thg 4 2012Công khai1954 Lượt xem192

. Có những điều tưởng chừng như đã ngủ yên tận sâu trong tiềm thức nay lại trỗi dậy, có những điều tưởng như yên bình thanh thả
n nay lại là khoảng mênh mông vô định mơ hồ.  Ý nghĩa và giá trị của cuộc sống này cũng là vậy sao? Ta thấy lòng mình đau đớn, ta buồn, ta vui, ta hạnh phúc, ta lo lắng... Đôi khi lại thấy đầy sức mạnh mẽ và tự tin có lúc lại thấy hoang mang lo sợ chới với niềm đau...!   Cuộc đời
i, lối sống bon chen của xã hội làm nó mất cảm giác với chính mình. Mỗi sáng mai thức dậy khi ta bắt đầu mở cửa để đón nhận một ngày mới và khi tối về khép cửa để lại sau lưng những gì đã trải qua, là lúc đầu óc nó lúc nào cũng rơi vào tâm trạng căng thẳng như sợi dây đàn muốn đứt ra làm hai vậy! Ước gì mình mãi là con nít không bao giờ lớn nhỉ? Mãi cứ hồn nhiên vô tư không lo nghĩ bận tâm điều gì, không phải sống chiến đấu bon chen với cái xã hội vốn tấp nập này. 
Phải chăng cuộc sống là một chuỗi những tháng ngày niềm vui và nỗi buồn đan xen lẫn nhau? Là một đêm không ngủ được, là sự day dứt không nguôi vì mình đã làm hỏng hay đánh mất điều gì đó trên con đường mà mình đã đi qua hay lo lắng cho con đường mình sẽ bước tiếp. Cuộc sống là gì nếu không có những khát khao mơ ước lớn lao nhưng không thành hiện thực, để rồi lại thấy hạnh phúc với những khao khát nhỏ bé đã trở thành thực tế. Trước giờ nó chưa bao giờ hối hận khi đã quyết định một việc gì đó, nhưng lần này thì phải nói đến hai từ này rồi! Nó rất hối hận, hối hận về những hành động và lời nói đã làm cho người khác phải buồn lòng, phải đau khổ vì nó. Ước gì nó có thể khóc được thành tiếng để lòng bớt đau hơn. Ước gì có thể hét thật to để lòng nhẹ nhàng hơn. Tại sao nó không làm được thế? Cuộc sống cần nhất là niềm tin, thế nhưng một khi niềm tin đã đánh mất đi rồi thì cuộc sống gần như là vô nghĩa. Đặt hết niềm tin vào một người nhưng khi biết được người đó chưa bao giờ và không một chút gì hiểu về mình, thì cảm giác như đang đứng ở bên bờ vực thẳm, chơi vơi và hụt hẫng. Tại sao khi yêu nhau con người ta lại có thể nói với nhau tất cả những lời đường mật ngọt ngào, mục đích của họ là gì? Để có được một người mình yêu chăng? Nhưng có được rồi để làm gì? Nếu được lựa chọn giữa những gì đạt được và những gì mất đi thì điều gì làm bạn cảm thấy hài lòng? Hài lòng vì những gì đạt được hay hài lòng vì những gì đánh mất? Đương nhiên là những gì đạt được rồi! Thế nhưng, có khí nào bạn cảm thấy rằng ranh giới giữa hai thứ đó quá mong manh không? Được đó rồi mất đó!
Cuộc đời chẳng thể nào lường trước được những gì sẽ xảy ra với mình, may mắn hay xui xẻo, thành công hay thất bại. Có những người luôn bên cạnh chia sẻ khi ta thành công nhưng khi thất bại họ dửng dưng quay lưng bỏ mặc cho ta đang đối mặt với những đau khổ bế tắc. Thế nhưng chính sự vô tình của họ, sự vấp ngã quá đau đã cho ta thấy rằng có những thứ mình chẳng muốn lấy lại, nó làm ta tổn thương. Nhưng thực ra nó làm cho mình mạnh mẽ và kiên cường trong cuộc sống hơn thôi. Được đó rồi mất đó!
Thay vì cứ ủ rũ với vẻ mặt sầu úa, sao ta lại không thay thế cho nó bằng một nụ cười nhỉ? Cuộc sống mà cứ đi theo quy luật vòng tròn của tự nhiên khi buồn thì chỉ muốn khóc và khi vui thì cười. Vậy còn gì là sống cho đúng nghĩa với hai từ " Cuộc đời "? Thôi thì dù muốn hay không thời gian vẫn cứ trôi, kim đồng hồ vẫn cứ nhảy, gió vẫn cứ thổi. Cuộc sống vốn dĩ muôn màu vạn sắc. Chí ít hãy một lần sống thật với chính lương tâm của mình để tâm hồn ta được thanh thản, ngẩng mặt lên cười ngạo nghễ để cho nước mắt chảy ngược vào trong.
Tình yêu, thời gian và cuộc sống... Ngẫm suy, có rất nhiều lý do để yêu một người và cũng có rất nhiều lý do để chia tay một người. Trong đó có một cái lý do là " Quá yêu ". Ừ...! Cuộc sống có những điều không thể biết trước được. Xét cho cùng tình yêu cũng như một trò chơi, hợp rồi tan... tan rồi hợp... Vậy tại sao vẫn cứ chạy đua với thời gian, vẫn cứ tiếp tục để rồi phải đau thật đau khi tình yêu kết thúc. 
Yêu một người là chấp nhận bước đi khi người ấy không cần mình nữa, chấp nhận buông tay ra khi người ấy muốn nắm chặt lấy bàn tay khác. Và yêu một người là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười của mình, cho dù con tim có đau đến bao nhiêu. Ra đi để mong giữ lại được hình ảnh đẹp còn hơn là níu kéo nhau để cả hai cùng ngã.. Trở về lại với những ngày tháng không tên, về nơi ta đã ra đi hay là về lại những đoạn đường nơi ta đã in bóng dấu chân thời kỉ niem
Trong bao năm qua đi, được những gì, mất những gì cũng không nhớ rõ nữa. Nhưng thấy mình được nhiều hơn mất. Được thấy nhiều điều trong cuộc sống, được cảm nhận và trải nghiệm những cảm giác vui buồn, sướng khổ trong nhân gian, được những người bạn thân yêu... được nhiều lắm. Và đó là những điều ta cảm thấy mình may mắn, càng thấy trân trọng và gìn giữ vì đó là hạnh phúc của đời người. Ta cũng mất nhiều thứ, mất những điều nên mất. Mất đi những ích kỷ nhỏ nhen trong lòng, mất đi những ham muốn những đòi hỏi vô cớ, mất đi những thứ xấu xa tồn tại trong tâm hồn mình. Và cũng có lúc mất đi những điều tốt đẹp mà ta mong muốn nhưng chẳng thể nào giữ lại được.  
Ngày hôm qua đã là quá khứ, hôm nay là một món quà cuộc sống ban tặng, còn tương lai thì là một ẩn số không ai biết được. Tôi vui và hạnh phúc với những điều mình đang có vì đó là món quà tuyệt vời của cuộc sống ban tặng. Rồi cũng có lúc phải trở về khi mà ngọn gió mang hơi thở của mùa Đông nhường chỗ cho mùa Xuân thổi qua trên khắp mọi nẻo đường, sẽ phủ đầy màu xanh, đầy sức sống mới cho tâm hồn mọi người. Để rồi ta lại là ta, mỗi sáng sớm chạy xe trên phố đi làm, mặc cho khoảnh khắc thời gian trôi.   Ngày sắp hết và bình minh hé rạng. Ta lại rong ruổi bước đi tiếp gom nhặt những mảnh vỡ vụn đã vô tình đánh rơi trên chính con đường của mình .  
Share this article :

0 nhận xét:

Speak up your mind

Tell us what you're thinking... !

Danh sách Blog của Tôi

  • Valentine ‘s 2024 - Phố biển ấm áp dưới nắng xuân Mai vàng khoe sắc thắm ánh vàng Tiếng nhạc du dương như thầm nhắc Chào mùa xuân mới vừa ghé sang! ...
    2 tháng trước
  • LẢM NHẢM - [image: Griet] Mình mệt muốn xỉu Nhưng mà mẹ biểu Kiếm người để yêu Kiếm đứa để chiều Trời ơi! Mình chịu! Có mệt bao nhiêu Chỉ xin một điều Mẹ ơi đ...
    1 năm trước
  • "Đốt chút lá khô riêng mình em thôi" - Tôi đốt những mảnh lá khô rơi ngang đời. Thả tàn tro về trời. Hóa giải những niềm đau... ------------------------------------------ *23h58* Tôi nhìn lại...
    6 năm trước
  • NHỚ MẸ - NHỚ MẸ Mười hai tới ngày tết những người Mẹ Con thấy buồn khi mình ở nơi xa Thấy người ta xúm xích vui tặng quà Bên góc nhỏ,con lau nha...
    10 năm trước
 
Support : Creating Website | Johny Template | Mas Template
Copyright © 2011. cơn mưa rào - All Rights Reserved
Template Created by Creating Website Inspired by Sportapolis Shape5.com
Proudly powered by Blogger