( ảnh internet)
Giờ đây, khi trở lại trường cũ có những niềm yêu, dù là chỉ là hoài niệm vẫn làm cho ai đó bâng khuâng khi chạm vào một miền ký ức ngả màu sương gió, nhìn lớp đàn em đang vui đùa giữa khoản
g sân ngày cũ, những kỷ niệm về một thời vụng dại cứ như những đoạn phim chầm chậm quay về. Niềm vui, nỗi buồn, niềm nhớ...mọi thứ trộn lẫn vào nhau tạo nên một cảm giác lâng lâng đến ngây người.\Trời trong veo như tiếng hót họa mi ở tít mù cành cao, gió đong đưa theo cành lá gọi mời, mây biền biệt trốn tận đâu đâu khiến ngày vui hụt hẫng một ánh nhìn.Ai phổ cho con tim bài ca hạnh phúc giữa buổi sớm mai đầy bình yên, thanh tĩi rực sáng nụ cười hiền... là ngày thật bình thường, nắng và gió lang thang kiếm tìm nh
ững ngọt ngào để thổi mát lịm vào trong tim, nhận chút thổn thức của mùa xanh giấu vào trong đôi mắt, để bây giờ lại ngoái đầu luyến tiếc thật nhiều những gì đã xa., ai mang cho tôi một trang giấy trắng tinh thơm, màu mực tím nghiêng nghiêng dòng lưu bút đến bây giờ mới bị ướt nhòe những nét xa xưa. Ai mang cho tôi tà áo trắng trinh nguyên thuở chín nhớ mười thương lắm dại khờ, mang cho tôi một tiếng ve, một nhánh phượng, một tán lá xanh có người con gái thu mình khép nép, chạy trốn cơn mưa bất ngờ... Một giọt nước mắt, tôi gửi cho mùa nắng cháy năm nay, chút tiếc thương, nhung nhớ, chút hoài niệm và thật nhiều luyến lưu. Tôi trao trọn vào mùa những yêu thương còn sót lại của tháng ngày yêu dấu nơ trường óng vàng nắng ươm...Nói sao cho hết những buồn vui, của ngày còn cắp sách.Thẫn thờ trong nắng, kí ức đong đầy giòn tan những tiếng cười, thuở ấy hồn nhiên, nhặt thật nhanh viên kẹo ngọt ngào tay chuyền tay nắm, uống vội vàng cốc nước xanh đỏ mát rượi ngày oi, để rồi ngả mình vào gốc xanh yên bình tìm một giấc ngoan...Tháng năm, bằng lăng tím im lìm góc sân, con ve sầu rên rỉ thiết tha ca bài ca buồn đến nao lòng, lời yêu tan vào gió thoảng, nắng tinh khôi cũng chẳng còn dệt những ước mơ sáng hồng... nụ cười hiền vẫy gọi nắng mai, bước chân nhẹ chạm vào cỏ xanh, môi chúm chím cười, rệu rạo khúc yêu thương... Cúi đầu, ngậm ngùi chào tạm biệt những dấu yêu giờ đã xa, khung trời mơ chẳng vẽ nên được hình hài nỗi nhớ, ngoảnh đầu lại hạnh phúc hóa hư vô, đành vỗ về tâm hồn bằng ngọt ngào lời hứa đã xa xôi...Tháng năm về, ai đó có mang về đây lời tỏ tình xưa cũ? cho tôi nép dưới vai người đợi bóng nắng tan đi. .. rồi sẽ tìm về với nhau, nghe con tim thổn thức, phút giao mùa tay đan xiết tay nhau..Tôi lầm lũi bước đi như băng qua niềm nhớ, để trở về vùng ký ức xưa. Từng gốc phượng già theo thời gian vẫn không phai mờ dấu tích của một thời vụng dại, ai đó cố tình khắc đôi trái tim lồng vào nhau với niềm mong ước theo thời gian, những tâm hồn thơ dại mãi được bên nhau, cho dù mỗi người có thể đi theo mỗi ngả khác nhau của cuộc đời.Toi dừng lại thật lâu bên góc phượng trơ buồn giữa khoảng sân ngày cũ, khoảng sân ngày xưa thật bé nhỏ khi hai mái đầu xanh không dám nép nhẹ vào nhau vào những buổi chiều vàng, vì lo sợ bạn bè trêu chọc. Giờ đây nó trở nên rộng lớn quá, bỗng muốn thấy mình trở lại thời tuổi học trò ...Tay chạm nhẹ lên những vết khắc ngày cũ, mong tìm kiếm những vòng tròn mơ ước của ngày xưa...“Em muốn lưu lại trên thân cây phượng hồng về những kỷ niệm của trường lớp, bạn bè, thầy cô và đặc biệt về anh. Để sau này, cho dù bụi thời gian có phủ lên nó lớp da sần sùi thì vẫn còn lưu giữ những dấu ấn của một thời để nhớ. Sau này, khi nào trở lại trường xưa, hãy tìm về gốc cây kỷ niệm, để nhìn lại dấu tích của một thời yêu thơ dại anh nhé!
Anh không sợ dấu khắc thời gian làm cho nó phai mờ, mà anh chỉ sợ giông bão cuộc đời đánh gục bước chân ta, chỉ sợ mai này, không ai về lại trường cũ để khắc tiếp lên những điều đáng nhớ trong cuộc đời....”
“Anh! Nếu như sau này, hai đứa mình ai về lại trường, thì hãy khắc tiếp những vòng tròn bao phủ dấu vết kỷ niệm ngày này anh nhé! Em muốn màu thời gian vẫn không bao giờ làm cũ đi tình yêu của chúng mình.Ừ, anh nghĩ những vết khắc tình yêu sẽ không bao giờ phai nhạt, cho dù "ông phượng già" ngày qua ngày trơ thân cùng mưa gió, những kỷ niệm này sẽ theo mãi buớc chân ta...”
nhưng năm thang trôi qua, khuôn mặt của cây thêm vài vòng tròn bao phủ hai trái tim nhỏ ngày nào. Giờ đây, tôi tiếp tục khắc thêm lên đấy một vòng tròn mới, để nhớ về một thời yêu vụng dại đã xa, để cầu mong cho em ở nơi đó, em được hạnh phúc và yên vui với mái ấm của mình...
Viết cho một ....................
Hà Tĩnh 2/5/2012
bna oi sao cua minh hem co cho~ CM ??????????????????? lam sao de thay cho cm ??????????
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaMưa ơi để cái phông chữ này đọc chói mắt quá,,,đổi mà khác đi nhá...
Trả lờiXóaMà lâu lắm không nghe cái bài nay nghe lại hay thiệt
Chao ban nha: Gio minh chuyen nha sang day choi voi cau nay co gj hay chi to" voi nha ^^
Trả lờiXóa