nho lại cái lần đầu tiên, ừ... có lẽ đó là lần đầu tiên anh khóc trong sự tuyệt vọng đấy. Trong cái đau đớn tột cùng khi đọc cái coment của phương , anh không hiểu sao mình lại như thế. Hay tại chăng là do hơi men vì rượu, nó làm anh biết và cảm cảm nhận được điểm cuối cùng của nước mắt là nụ cười. anh giàn giụa không hối tiếc, cười cho biết nhiêu hững hờ mỗi ngày trôi đi.
Người ta nói đúng "cái gì không thuộc về mình, có níu - có kéo thì nó vẫn không phải của mình". anh biết, anh hiểu mà anh cố phủ định. anh rõ, anh rành mà vẫn không chịu chấp nhận. Chỉ cho rằng đó là câu nói hay được tuôn lời qua cửa miệng nghe sao thấy hay. Nhưng giờ thì anh cố gượng giả tạo cũng chẳng được nữa rồi!
Phương !
Phương ơi! Anh đang ở biển này. Ở đây lạnh lắm. Sóng biển cứ vỗ vào bờ rồi lại vụt tan, tại sao sóng lại vô tình như thế. Bờ vẫn luôn là bờ, cứ yên một chỗ lặng ngắm, hoài niệm về thời xa vắng. Ngày mà sóng đến cùng quây quần, vui đùa với những âm thanh rì rào, dữ dội nhưng lại dịu êm. Trong tâm tưởng của bờ
đó là niềm hạnh phúc, là chia sẻ vui buồn ở đại dương mênh mông mà sóng muốn gửi gắm. Vì bờ luôn nghĩ khi trái tim đã thuộc về nhau thì đừng bao giờ đặt khoảng cách nữa. Tại khoảng cách lúc nào cũng là khoảng cách. Bờ muốn sóng xóa bỏ đi để bờ và sóng mãi bên nhau không xa rời.
Phương !
Phương ơi! Anh đang ở biển này. Ở đây lạnh lắm. Sóng biển cứ vỗ vào bờ rồi lại vụt tan, tại sao sóng lại vô tình như thế. Bờ vẫn luôn là bờ, cứ yên một chỗ lặng ngắm, hoài niệm về thời xa vắng. Ngày mà sóng đến cùng quây quần, vui đùa với những âm thanh rì rào, dữ dội nhưng lại dịu êm. Trong tâm tưởng của bờ
đó là niềm hạnh phúc, là chia sẻ vui buồn ở đại dương mênh mông mà sóng muốn gửi gắm. Vì bờ luôn nghĩ khi trái tim đã thuộc về nhau thì đừng bao giờ đặt khoảng cách nữa. Tại khoảng cách lúc nào cũng là khoảng cách. Bờ muốn sóng xóa bỏ đi để bờ và sóng mãi bên nhau không xa rời.
Nhưng dư âm của ngày xưa đâu còn nữa. Giờ đây, sóng đã xa xăm. Những kỉ niệm vui buồn nay còn đâu hỡi sóng! Tại sao ngày ấy sóng cho bờ hi vọng còn bây giờ sóng laị bắt bờ thất vọng? Chẳng lẽ, sóng đến bên bờ như người khách qua quán trọ. Sóng đã quên những đêm trăng thanh mà bờ và sóng cùng hòa quyện vào nhau tạo nên khung cảnh tuyệt vời của những kẻ tình nhân tay trong tay dạo bước và tặng nhau những lời ân ái ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm dịu dàng. Còn những ngày mưa bão, sóng tìm vào bờ sự ồn ào giữ dội, mong tìm kiếm ở bờ sự che chở. Bờ đã làm tất cả để sóng bình yên ở đại dương mênh mông. Vậy mà giờ sóng đã ra đi không lời từ biệt. Trái tìm bờ tan nát xót xa cho mối tình mà bờ nghĩ là mãi mãi. Bờ biết cố quên là sẽ nhớ nên dằn lòng cố nhớ để mà quên. Bờ từng nghĩ: Sóng là gì? Mà bắt bờ phải nhớ, cả quãng đời chỉ nhớ mãi về sóng. Sóng là gì? Mà bờ phải khổ, cả quãng đời cứ đau nhói trong tim.
Nhưng làm sao mà quên được. Giờ ở phương trời nao sóng đâu biết có một trái tim vẫn luôn ngóng mong trong tuyệt vọng.
Một phút giây của thời gian mà ai đó đã cướp sóng đi. Thà bờ không phải là bờ cát trắng phẳng lì được hàng phi lao rủ bóng im che chở. Không được con người vui chơi trân trọng, không thấy nụ cười của những đứa trẻ thơ xây lâu đài cát. Thà như thế còn hơn thấy sóng nhớ ai. Trong đêm tối mịt mù nhìn về cõi hư vô, bờ mong cơn gió gửi lời nguyện cầu đến bên sóng. Cho bờ một chút ánh sáng của ánh trăng, của những vì tinh tú hay ánh điện lập lòe trên đường phố để bờ thắp lên một niềm tin tìm về khi xưa nơi sóng đã ra đi.
Mùa Xuân trôi qua không thấy sóng, mùa Hạ sang rồi mùa thu đến. Lá vàng lìa xa cây nhẹ rơi trong làn gió, cứ lững lờ lượn hoài giữa không gian, lá vàng không nỡ lìa xa cây, lìa xa một thời gắn bó. Lòng bờ càng buồn hơn. Mùa đông khởi đầu bằng giá lạnh, sự ấm áp của bếp lửa tình yêu giữa các tình nhân thật thắm thiết và sâu đậm. Bốn mùa đến rồi đi để lại một năm sẽ nhớ. Đứa trẻ có quê hương mà tuổi thơ nó ở, lớn lên để yêu và khi xa để nhớ. Sóng có đại dương, sóng muốn về nơi sóng bắt đầu, sóng theo ai xa bờ mãi mãi. Đừng bao giờ quên bờ sóng nhé! Một mình cô đơn nếm vị mặn của biển, bờ nhận ra: ”Đến rồi đi cũng là một quy luật, không gì là vĩnh hằng trong nhân thế tình yêu”.
Nhìn lại đời mình với những rong rêu cùng năm tháng, những vẩn đục nội tâm, những dòng tư tưởng mốc meo, rỗng hoác, những lăn tăn danh vọng tiền tài. Chợt muốn bỏ rơi tất cả, chạy về bên mẹ, bên mái nhà tranh nuôi lớn tuổi thơ... ném tất cả vào quá khứ PHUKET 4/5/2012 NST
Nhìn lại đời mình với những rong rêu cùng năm tháng, những vẩn đục nội tâm, những dòng tư tưởng mốc meo, rỗng hoác, những lăn tăn danh vọng tiền tài. Chợt muốn bỏ rơi tất cả, chạy về bên mẹ, bên mái nhà tranh nuôi lớn tuổi thơ... ném tất cả vào quá khứ PHUKET 4/5/2012 NST
Thì ra là MR...đẹp quá trời luôn. Tối vui nhé...
Trả lờiXóahaaaaa haaa tuong la ai vay dang dinh qua tan chi gai it hom cho co nguoi ghen heeee
XóaBé Điệu ơi, sao chèn NỢ MẸ MỘT NÀNG DÂU được như bên Yahoo vậy?
Trả lờiXóatai vi dang no me nen no di theo thoi chu minh co chen duoc g dau may hom nay dang toi mat toi mui voi cong viec cuoi nam oy hem coa thoi gian len blog nua huuu
Xóachúc mừng nhà mới bạn nghe, rất ấm áp chứ không thấy lạnh đâu!
Trả lờiXóa